Friday 26 August 2016

Mẹ rửa chén đi nhé



Cám ơn Bạn đã gửi tôi câu chuyện.
Câu chuyện về Tình mẹ rất hay.
Tôi rất thích những câu chuyện về Mẹ.
Và tôi rất thích câu chuyện về Mẹ nầy.

Chuyện rất ngắn nhưng vô cùng tinh tế.
Có tâm hồn thì mới thấy cái hay.
Có trái tim thì mới nên đọc bài về Mẹ.
Nhất là đọc câu chuyện về Mẹ nầy.

Chuyện kể của một sinh viên Đại Học.
Kể về người Thầy Đại Học của anh.
Một bữa cùng với đám Học Trò ăn tối.
Bữa tiệc đơn sơ nhưng mà rất hân hoan.

Ăn xong tiệc đám Học Trò xin rữa chén.
Nhưng Giáo Sư ngăn lại : “Có người rồi”.
Giáo Sư gom hết bát điã vào bồn rửa chén.
Tráng nước sơ cho dầu mỡ đã tan rồi.

Ông khẽ nói với Mẹ già bảy mươi tuổi:
“ Mẹ à, hôm nay Mẹ rửa chén dùm Con “.
Bà Mẹ khẽ mĩm cười và đứng dậy.
“Ừ được mà, Mẹ rửa chén cho Con “.

Và bà Mẹ một mình vui vẻ rửa.
Phải nửa giờ Bà Mẹ mới rửa xong.
Giáo Sư nói: Con cám ơn Mẹ nhé.
Thôi bây giờ Mẹ nghỉ, hãy vào trong.

Ông cẩn thận cầm khăn lau mặt Mẹ.
Rồi lau tay, và chăm sóc ân cần.
Xong rồi hết đưa Mẹ vào đi nghỉ.
Rồi Giáo Sư mới trở lại phòng ăn.

Một lần nữa, đem chén ra để rửa.
Bà mẹ già không rửa sạch hết trơn.
Trò ngơ ngác thì Giáo Sư giải thích:
“Tôi phải làm bổn phận của người Con”.

Các Em biết Cha mẹ già lớn tuổi.
Vẫn yêu thương con cái rất nhiều.
Con dù lớn nhưng người làm Cha mẹ.
Vẫn coi con còn nhỏ bé, thương yêu.

Thương với Mẹ phải làm gì cụ thể.
Làm cái gì cho con cái mới là yêu.
Con dẫu lớn nhưng Mẹ Hiền vẫn muốn.
Làm cái gì, đôi chút chẳng cần nhiều.

Làm một chút nhưng Mẹ già vui lắm.
Vì cho là Ừ đã giúp được Con.
Đối với Mẹ dù cho con có lớn.
Vẫn luôn luôn là còn bé, trẻ con.

Là vậy đó, phải hiểu từ Hiếu thảo.
Không chỉ là có chăm sóc mẹ Cha.
Mà phải để Mẹ Cha làm gì đó.
Một chút gì là báo hiếu Mẹ Cha.

Ta mãi mãi là đứa con bé nhỏ.
Mẹ thương yêu và mãi mãi thương yêu.
Dù ta lớn Mẹ bận tâm không dứt.
Dù bao lâu thì Mẹ vẫn thương yêu.

Nên chữ Hiếu, đạo Trời ta phải giữ.
Với Mẹ hiền ta phải kính yêu nhiều.
Càng lớn tuổi ta càng thương mến Mẹ.
Nhưng thời gian càng lúc ngắn đi nhiều.

Nên cố gắng và gắng nhiều thêm nữa.
Thêm thời gian và thêm nữa thương yêu.
Gặp một bữa là đã mừng một bữa.
Thương Mẹ nhiều mà không tính bao nhiêu.

Nước xuôi chảy, Cha Mẹ yêu con cái.
Phận làm con, mấy người biết thương yêu.
Đừng chờ đợi, đừng tiếc công tiếc của.
Thương Mẹ Cha, dù mấy cũng không nhiều.

THÁI NAM TRÂN

No comments:

Post a Comment