Saturday, 31 December 2011

Thơ Đinh Hùng: Bướm Xuân


Em trở về đây với bướm Xuân
Cho tôi mơ ước một đôi lần
Em là người của ngày xa lắm
Lòng cũ hai ta cũng chẳng gần

Em trở về đây để nắng hồng
Hồn xưa còn đẹp ý xưa không?
Trăng tình chưa nguyện lời hoa bướm
Em chẳng về đây để ngỏ lòng

Một thời mây biếc đã trôi qua
Nay tưởng cây vàng lại nở hoa
Em chẳng mơ gì, tôi chẳng nói
Đôi hồn không biết có nhìn xa?

Tôi vẫn chiêm bao rất nhẹ nhàng
Đèn khuya xanh biếc, mộng thường sang
Nhưng rồi em rõ lòng tôi khổ
Em sẽ đi xa trước giấc vàng

ĐINH HÙNG

Nhà Ngoại Cảm Nga: Varvara Ivanova


Nhà Ngoại cảm Nga, Bà Varvara Ivanova là người có nhiều khả năng kỳ lạ, bà còn là một nhà ngoại ngữ nổi tiếng, bà biết đến 8 thứ tiếng khác nhau, nhờ đó mà trong nhiều lãnh vực: ngoại giao, nghiên cứu, sưu tầm..., Bà đều đạt được những thành công lớn! Bà lại giỏi về tâm Lý Học, Siêu Hình Học, Thôi Miên Học... Bà còn có một khả năng vô cùng kỳ lạ khác nữa là: Tiếp xúc với đủ loại thú vật, hiểu ý chúng, và truyền đạt những thông tin tới chúng, hoặc trò chuyện với chúng!

Có lần, một Tờ Báo đăng tải tin tức Sở Thú Thủ Đô tạm đóng cửa, vì những con Hổ trong chuồng nhảy nhót, gầm thét giận dữ như muốn cắn xé mọi người, kể cả người mang thức ăn, và người chăn dạy chúng! Bà VARVARA được mời tới, Bà đứng cạnh chuồng Hổ, Bà tập trung tư tưởng và truyền tư tưởng cảm thông, an bình đến cho những con hổ trong chuồng. Một hồi lâu, đàn hổ trong chuồng không còn gầm thét nữa, và chúng nằm yên, có vẻ chờ đợi. Bà VARVARA quay qua nói với ông Quản Đốc Sở Thú:

-"Chúng giận dữ là vì các ông đã xẻ đàn của chúng ra, có thể nguyên nhân chúng giận dữ gầm thét là vì một vài con hổ trong chuồng đàn của chúng đã bị tách rời! Nếu đúng như vậy, các ông nên trả chúng lại đàn, thì tình trạng mới ổn được".

Viên Quản Đốc hỏi lại nhân viên trực thuộc, thì mới hay sự thực đúng như vậy, là trước đó một tuần lễ, nhân có sự trao đổi kết nghiã với nước khác, sở thú Thủ Đô nầy đã cho mang hai con hổ trong bầy đi. Bà VARVARA nói: “ Các ông phải mang hai con hổ ấy về, càng sớm càng tốt, nếu không, tình trạng nầy sẽ không yên ổn được lâu. Chúng đang trông đợi hai con hổ cùng đàn trở về. Tôi tin chắc như thế!

Ba ngày sau, người ta chuyển hai con hổ ấy về, và cho nhập chung vào bầy hổ trong chuồng, kết quả rất tốt đẹp, chuồng hổ không còn xảy ra sự xáo trộn nào khác, không còn cảnh những con hổ hung tợn gầm thét, phá khuấy, cắn nhảy...chực hờ tấn công người!

Ngoài ra, bà VARVARA còn có khả năng chữa bệnh qua điện thoại, đặc biệt là nhiều chứng bịnh lạ, nhiều chứng bịnh y học đã bó tay không chữa trị được, đặc biệt là các bệnh về tâm thần, bệnh tê liệt, bệnh đau đầu, bệnh hen suyễn..., vậy mà Bà VARVARA lại có thể chữa trị được, và còn chữa trị được nhanh chóng, dễ dàng, giản dị..., chỉ bằng cách truyền tư tưởng Tâm Linh của bà qua đường dây điện thoại! 

Điều nầy thực khó tin, vì nó hoàn toàn không thích hợp với những khả năng, kiến thức, cơ sở, lý thuyết, luận lý...của khoa học Tây phương. Tuy nhiên, những điều kỳ lạ nầy lại không phải là những điều huyễn hoặc, mê tín, dị đoan..., mà sự thực, thế giới chúng ta vẫn luôn luôn có nhiều chuyện lạ, khả năng tâm linh của bà VARVARA rất lạ, nhưng là một khả năng có thật, và ngoài bà VARVARA, nhiều người khác cũng có những khả năng Tâm linh kỳ lạ, như là khả năng trị bịnh qua điện thoại.

Ngành Nhân Điện của Thầy Lương Minh Đáng là một ngành học tâm linh, có khả năng đào tạo những Học Viên có khả năng Tâm linh, chỉ xin lưu ý là đã có đến hàng ngàn, thậm chí là nhiều ngàn người là Học Viên Nhân Điện của Thầy Lương Minh Đáng, nhưng số Học Viên Nhân Điện có những khả năng Tâm linh kỳ lạ thực sự, thì chúng ta không thể biết được là bao nhiêu người, chúng ta cũng không biết được người Học Viên Nhân Điện nào của Thầy Lương Minh Đáng có những khả năng Tâm Linh, bởi vì không phải người Học Viên Nhân Điện nào của Thầy Lương Minh Đáng cũng có những khả năng Tâm Linh.

Không phải ai học Nhân Điện rồi cũng có thể trị bịnh bằng khả năng Tâm Linh cho người khác, thực tế chỉ có một số ít người học Nhân Điện có khả năng Tâm Linh mà thôi, chỉ có những ai có những sứ mạng Tâm linh của Thượng Thiên giao phó, người đó mới có được những khả năng Tâm Linh. Khi có sứ mạng Tâm Linh, thì dù không học Nhân Điện như Bà VARVARA cũng có khả năng Tâm Linh, trái lại, nếu không có Sứ Mạng Tâm Linh của Thượng Thiên giao phó, thì dù có học Nhân Điện cũng không có khả năng Tâm Linh!.

THÁI TẤN TRUYỀN

Liệu pháp Tâm Linh


Bác Sĩ Herbert Benson, Đại Học Harward, USA, cho biết là hiện nay có từ 60% -90% đến khám bệnh ở những Trung Tâm Điều Trị Tây Y đã than phiền về những chứng bịnh liên quan đến sự bất ổn của tinh thần,  không phải là vật chất, cho nên sự tiến bộ của y học, y khoa với những loại thuốc men tài tình, kết hợp với những máy móc dụng cụ y khoa tối tân, kể cả những phương cách phẩu thuật tài ba của con người thế kỷ 21, nhưng tất cả những cái nầy, cũng có khi không thể chữa trị được những chứng bịnh có nguyên nhân tinh thần!

Có những bảng nghiên cứu sức khỏe con người cho biết là: những người có đạo, chăm đi lễ, thường đọc kinh, cầu nguyện, vân vân, có số tỉ lệ người mắc bịnh về tim mạch thấp hơn phân nửa số người không có đạo giáo, không có cầu kinh, không có niềm tin tâm linh, tôn thờ Thần Thánh! Việc khảo sát con số 30 người phụ nữ cùng bị tai nạn “gảy xương hông” thì số người có niềm tin tôn giáo, cầu nguyện, đọc kinh hàng ngày có tỉ lệ xuất viện nhiều hơn, mức độ hồi phục nhanh hơn, tỉ lệ trầm cảm thấp hơn so với những người không có niềm tin vào các Bậc Thần Thánh, Các Đấng Thiêng Liêng!

Giải thích hiện tượng nầy, Khoa Học cho rằng tại vì những người tín đồ các đạo giáo thường tuân thủ những luật lệ của đạo giáo như là: không rựơu chè, cờ bạc, phóng túng, nghiện ngập, vân vân, cho nên đương nhiên là họ có sức khỏe tốt hơn. Nhưng chúng ta sẽ không thể giải thích như vậy trong trường hợp những người không có niềm tin tôn giáo, không thờ lạy các Đấng Thiêng Liêng, nhưng cũng không rượu chè, nghiện ngập, hút sách gì cả, mà kết quả kiểm nghiệm cũng như vậy, nghiã là tỉ lệ những người có niềm tin tôn giáo ít bệnh tật, bao giờ cũng cao hơn những người không có niềm tin tôn giáo.

Bác Sĩ Herbert Benson trong cuốn sách y học Relaxation Response xuất bản năm 1975 cho biết là: Chỉ với những phương thức thư giản, bệnh nhân có thể chống chọi thành công nhiều chứng bệnh trầm kha, thuốc men khó lòng giải quyết được như: mất ngủ, táo bón, trĩ, viêm khớp, nhức đầu... Kết hợp những phương pháp thư giản Đông Tây, Yoga, Thiền Định, cầu nguyện... có thể sẽ giúp ích cho sức khỏe con người, và giúp ích cho sự điều trị bằng y dược, thuốc men, Đông Tây Y, mau có kết qủa hơn.

Những người sùng bái Tây Y không tiếc lời ca tụng Tây Y, cũng không tiếc lời đả kích những phương pháp chữa trị bịnh bằng tâm linh, nhưng thực tế thì vẫn có những trường hợp lạ lùng là nhiều người bịnh Tây Y đã bó tay, chịu thua, không thể chữa trị được, nhưng những phương pháp Tâm Linh đã giúp chữa trị được! Trước những thực tế nầy, một số trường Y Khoa cách mạng Mỹ đã can đảm cho mở những khoá dạy “chữa trị bịnh bằng những phương pháp Tâm Linh!” dưới nhiều hình thức, tên gọi khác nhau.

Lịch sử nhân loại đã từng trải qua những thời kỳ đen tối của những tai hoạ do những tệ nạn: Tà thuật, bùa ngãi, cầu đảo, cúng tế, dị đoan, mê tín, đồng bóng..., cái nầy chúng ta phải luôn luôn cảnh giác, ngăn chặn, loại trừ..., nhưng chúng ta không được đồng hoá những tà thuật, dị đoan với những phương pháp chữa trị bằng tinh thần, và cả những phương pháp chữa trị bịnh bằng tâm linh, tức là bằng những yếu tố vô hình, siêu hình..., chỉ cần lưu ý là những phương pháp tâm linh thực sự, không phải là những phương thức tâm linh dối trá, gạt người, những thứ đồng hạng với những Tà Thuật, Tà Ma, Mê tín, Dị Đoan, Đồng Bóng, Thầy Pháp, Thầy Bùa, vân vân.

Nhiều cuộc nghiên cứu cho thấy là có tới 34% những người đàn bà vô sinh, sau khi cầu nguyện đã có thai! Đây là điều mới nghe qua thật là vô lý, mang màu sắc dị đoan, mê tín, hồ đồ! Tuy nhiên, chúng ta vẫn có thể giải thích hiện tượng nầy theo khoa học: Sự rụng trứng của người đàn bà không thuần túy là một hiện tượng vật chất thông thường,mà sự rụng trứng của người đàn bà còn tùy thuộc vào những yếu tố tinh thần, sự thực thì không phải ông Thần ông Thánh nào làm cho trứng rụng, nhưng sự cầu nguyện, tức là ước muốn tha thiết của người đàn bà muốn có con, đã tác động vào những yếu tố “Tâm Sinh Lý” của người nầy đã làm nên kết qủa: trứng rụng!

Không chỉ có cầu nguyện mới làm nên kết qủa nầy, mà chỉ cần có Tình yêu, kết quả nầy cũng sẽ xảy ra, càng có tình yêu sâu đậm, tha thiết, càng dễ thụ thai, đó là kết qủa của trạng thái “Tâm Sinh Lý hợp nhất” trong cơ thể người đàn bà. Khi người đàn bà có tình yêu, thì không phải chỉ có rụng trứng, mà nhiều kích thích tố Hormone nữ của người đàn bà cũng tiết ra, càng yêu nhiều, kích thích tố nữ càng tiết ra  nhiều, kết quả là người đàn bà càng duyên dáng, càng xinh đẹp, càng hấp dẫn, càng trẻ trung...! Cho nên chúng ta thấy những người đàn bà hạnh phúc, có tình yêu đầy đủ thì càng có nhan sắc, càng dễ thụ thai hơn là những người đàn bà không có hạnh phúc, không có tình yêu!

Mặt khác nữa, bệnh hoạn, ốm đau của con người đôi khi còn tùy thuộc vào những yếu tố, nguyên nhân thuần túy Tâm Linh, những nguyên nhân thuần túy siêu hình, mà khoa học còn chưa thể hiểu biết, với những chứng bịnh nguyên nhân thuần túy Tâm linh nầy, chỉ có thể chữa trị bằng những “liệu pháp tâm Linh” thuần túy, bằng những người Thầy Tâm Linh. Rất nhiều người phản đối lời phát biểu nầy, rất nhiều người hoàn toàn bác bỏ những giải pháp tâm linh Siêu Hình, nhưng những ai may mắn sẽ được những vị Thầy Tâm Linh giúp đỡ hết đau hết bệnh, mà không tốn kém tiền bạc, thuốc men....

Tóm lại, dù y học y khoa có tiến bộ đến đâu, con người vẫn cần đến những yếu tố tinh thần, đôi khi còn là những giải pháp Tâm Linh, trong việc chữa trị bệnh tật, ốm đau, và trong việc mang lại sức khỏe cho con người. Tất cả mọi người đều có quyền tự do chăm sóc sức khỏe của mình, tự do chọn lựa những phương thức trị bịnh khi mình ốm đau, nhưng sẽ may mắn cho những ai không chủ quan, những ai không cực đoan, bảo thủ, chuyên chế..., trong việc chữa trị bịnh cho mình. Những giải pháp y khoa, vật lý, hoá học, dược chất, dược phẩm..., tất cả đều có giá trị trong việc chữa trị bịnh, nhưng Tâm Linh cũng là một yếu quan trọng trong đời sống, và sức khỏe con người.

THÁI TẤN TRUYỀN



Friday, 30 December 2011

Vụ Án Đậu Nga

Đậu Thiên Chương, một nho sinh già, lận đận công danh, gia cảnh nghèo, goá vợ sớm, chỉ có cô con gái duy nhất tên là Đậu Thiên Vân, tuổi đã trăng tròn, xinh đẹp, ngoan hiền, không tiện để ở lại nhà một mình, cho nên Đậu Thiên Chương đã cho cô con gái cưng cùng đi lên kinh thành để ứng thí khoa cử. Dọc đường gian nan, vất vả, ngày xưa chỉ có đi bộ, không có ngựa xe, phong thổ bất hợp, nắng mưa bất kỳ, khiến cho Đậu Thiên Chương lâm bệnh nặng ở huyện Hoài Âm.

Vì cần tiền chữa bệnh cho cha, Đậu Thiên Vân đã bằng lòng gả cho người con trai đang bệnh nặng sắp chết của Bà Chủ Quán trọ huyện Hoài Âm, theo tập tục “xung hỉ” của người Trung Hoa thời xưa, tập tục nầy phát sinh từ một quan niệm sai lầm là khi người con trai bị bịnh nặng, nếu cưới vợ tức làm "hỉ sự" thì sẽ khỏi bệnh, kết qủa là bao nhiêu người con gái bị goá chồng ngay sau khi làm đám cưới, vì người chồng bệnh nặng thì dù có cưới vợ cũng phải chết,và điều bất hạnh là người con gái phải "suốt đời ở goá, cư tang thờ chồng!" 

(Có khi người phụ nữ còn bị khép tội là có có số hay tướng "sát phu!", thật là oan uổng và bất công cho thân phận người đàn bà Trung Hoa thời xưa, những thảm cảnh chúng ta có thể tìm đọc trong những tác phẩm nổi tiếng của Nữ Văn Sĩ Pear Buck, viết về những bi thương, phi lý... của xã hội  phong kiến Trung Hoa).

Sau khi được chửa trị, thuốc thang, khỏi bệnh rồi, Đậu Thiên Chương khăn gói, từ giã con gái, bây giờ đã lấy chồng, làm dâu bà chủ quán trọ, lên đường đến kinh thành ứng thí một mình.Trong thời gian lưu ở Quán trọ huyện Hoài Âm, Đậu Thiên Chương có kết giao bằng hữu, và hơn thế còn kết nghiã anh em với một nho sinh cũng đang trên đường lên kinh thành ứng thí tên là Đào Ngũ. Kết nghiã anh em thời xưa có ý nghiã rất lớn, rất hệ trọng, anh em kết nghiã thời xưa cũng nặng tình nghiã không thua gì anh em ruột thịt, có khi còn hơn cả anh em ruột thịt, như chuyện “Đào Viên kết nghiã” giữa 3 nhân vật lịch sử nổi danh trong truyện Tam Quốc Chí là; Lưu Bị, Quan Công, Trương Phi. 

Khi đến kinh thành, may mắn là cả hai anh em kết nghiã Đậu Thiên Chương và Đào ngũ đều thi đậu, Đậu Thiên Chương đậu cao, tên tốt nên được Triều Đình trọng dụng, lưu lại kinh thành cho làm quan lớn, còn Đào Ngũ thì đậu thứ hạng thấp hơn lại thêm cái tên Đào Ngũ, nếu là tên Đào Nhất, Đào Nhị, hay Đào Tam, Đào Tứ cũng không sao, nhưng họ Đào mà tên Ngũ ghép lại thành  tên "đào ngũ" thì có thể hiểu theo những ý nghiã không đẹp, không hay, có thể hiểu là "trốn lính", cho nên Triều Đình không trọng dụng, chỉ miễn cưỡng bổ làm Huyện Lệnh huyện Hoài Âm, là một huyện thành nhỏ bé, xa xôi, nghèo nàn!

Đậu Thiên Chương hết lòng an ủi nghiã đệ Đào Ngũ, long trọng làm tiệc tiễn hành Đào Ngũ đi trấn nhậm huyện Hoài Âm, hết lời khuyên nghiã đệ Đào Ngũ hãy cố gắng làm tròn bổn phận của một Huyện Lệnh gương mẫu, chăm lo việc công, việc tư, thương yêu, giúp đỡ bá tánh trăm họ, cố gắng tạo nhân đức và thành tích tốt đẹp để xóa tan những thành kiến xấu của Triều Đình chỉ vì cái tên cha mẹ đặt cho là Đào Ngũ, đồng thời cũng long trọng hứa hẹn, cam kết sẽ hết lòng tìm mọi cách để nâng đỡ công danh cho Đào Ngũ sau nầy.

Trước khi Đào Ngũ lên đường đi trấn nhận huyện Hoài Âm, Đậu Thiên Chương trao một phong thư và một số vàng bạc, của cải,  ân cần nhờ cậy Nghiã Đệ Đào Ngũ khi đến huyện Hoài Âm, tìm kiếm và trao tay cho đứa con gái yêu duy nhất của ông là Đậu Thiên Vân, người Đào Ngũ cũng đã từng gặp gỡ, quen biết khi hai người kết nghiã anh em ở huyện Hoài Âm, Đậu Thiên Chương cũng hết lời nhờ cậy Đào Ngũ hãy hết lòng chăm sóc cho con gái mình, bây giờ theo vai vế, nghiã lý thì cũng đã là cháu gái của Đào Ngũ, nếu có gì bất trắc, trở ngại thì hãy lập tức cấp báo về kinh thành cho Đậu Thiên Chương hay.

Đào Ngũ đến làm Huyện Lệnh huyện Hoài Âm, ông biết rõ con gái của Đậu Thiên Chương là ai, ở gia đình nào, dù bây giờ cô đã thay tên Đậu Thiên Vân thành Đậu Nga, nhưng Đào Ngũ không nhìn nhận sự quen biết Đậu Nga, không trao thư, tiền, vàng bạc của Đậu Thiên Chương cho Đậu Thiên Vân, hơn thế Đào Ngũ còn cố tình vu cáo Đậu Nga là Thủ phạm của một vụ án mạng trong huyện Hoài Âm. Mặc kệ Đậu Nga kêu oan, khóc lóc, lạy lục hay cố tình cầu xin sự rộng lượng của Đào Ngũ niệm tình kết nghiã anh em với Đậu Thiên Chương! tất cả đều vô ích! Chẳng những Đào Ngũ giết chết Đậu Nga, mà Đào Ngũ còn giết chết những ai muốn minh oan, nhân chứng cho Đậu Nga thoát tội!

Đậu Thiên Chương trông mong tin tức con gái mình mãi mà không nhận được tin gì từ Đào Ngũ, cho đến một hôm Đậu Thiên Chương lãnh lệnh làm Quan Khâm Sai Đại Thần, đi tuần thám huyện Hoài Âm vì những tin tức đồn thổi những hiện tượng lạ đã xảy ra ở huyện nầy như: "Bão tuyết giữa mùa Hè! hạn hán giữa mùa Đông!" Trên đường đến huyện Hoài Âm, một đêm ông nằm mộng thấy con gái Đậu Thiên Vân hiện hồn về “khóc lóc kêu oan, và tố cáo những hành vi độc ác, bất nhân của viên Huyện Lệnh Đào Ngũ, đã cố tình vu oan giá hoạ để giết chết nàng, không nhận tình kết nghiã anh em với Đậu Thiên Chương, chẳng những đã giết hại Đậu Nga, mà y còn giết hại bao nhiêu người dân lành vô tội khác”.

Nàng Đậu Nga khóc lóc xin cha, trên cương vị của một vị Đại Quan Khâm Sai Đại Thần của Triều Đình, xin hãy điều tra làm sáng tỏ mọi sự vụ để minh oan cho nàng, và hãy trừ khử tên quan Huyện Lệnh tàn bạo bất nhân Đào Ngũ, cho nhân dân huyện Hoài Âm được sống yên ổn, trả lại công đạo, bình yên cho mọi người. Đậu Thiên Chương rất đổi bàng hoàng, ngơ ngác trước giấc mộng kỳ lạ nầy, ông nhanh chóng tới huyện Hoài Âm và cấp tốc mở cuộc điều tra cặn kẽ mọi sự việc theo điềm báo mộng của con gái! 

Khi sự thật được rõ ràng, qủa thật Đậu Nga đã bị hàm oan, và qủa thật là Đào Ngũ đã cố tình hãm hại Đậu Nga, con gái thân yêu của nghiã huynh Đậu Thiên Chương! Đậu Thiên Chương vô cùng tức giận đứa em kết nghiã Đào Ngũ, kẻ táng tận lương tâm, đã nhẫn tâm và cố ý giết hại oan uổng đứa con gái thân yêu duy nhất của ông, bất chấp tình nghiã, bất chấp đạo lý, bất chấp pháp luật, sự thật, lẽ phải, công lý....! Đậu Thiên Chương đăng đường xử án, kết tội Đào Ngũ, tước bỏ quan chức Đào Ngũ, tống giam tội phạm vào ngục thất chờ ngày xử trãm, tử hình! Trước khi trãm thủ Đào Ngũ, Đậu Thiên Chương cầu xin Đào Ngũ hãy cho ông biết là ông đã phạm lỗi lầm gì với Đào Ngũ, đã có mối thù sâu nào đã khiến cho Đào Ngũ phải ra tay nhất quyết giết chết đứa con gái duy nhất thân yêu của ông?!

Câu trả lời và thú nhận của Đào Ngũ chẳng những đã khiến cho Đậu Thiên Chương ngẩn ngơ, mà chúng ta cũng phải lấy làm ngơ ngẩn! Tất cả lý do có thể gồm tóm lại có một chữ: GANH TỊ! Đào Nghiã đã ganh tị Đậu Thiên Chương! Ganh tị Đậu Thiên Chương đậu cao hơn Đào Ngũ! Ganh tị Đậu Thiên Chương làm quan lớn hơn Đào Ngũ! Ganh tị Đậu Thiên Chương làm quan tại triều đình còn Đào Ngũ làm quan ở huyện nhỏ, lại nghèo là Hoài Âm! Để thoả mãn lòng ganh tị, Đào Ngũ đã giết chết Đậu Nga! để Đậu Thiên Chương phải đau khổ vì mất đứa con gái duy nhất thân yêu! Làm cho Đậu Thiên Chương phải đau khổ là cách thoả mãn lòng ganh tị của Đào Ngũ!

Ganh tị mà có thể giết người: phi lý và bi thảm! Nhưng lại là sự thật! Ganh tị là một tánh xấu của con người, cái nầy thì nhiều người biết, gần như ai cũng biết, nhưng mà ít ai cảnh giác, nhiều người coi thường những tai họa của lòng ganh tị! Câu chuyện tai họa của lòng ganh tị trên đây cho ta nhiều điều cảnh giác trong cuộc sống hàng ngày! Hàng ngày, hàng giờ, thậm chí là hàng phut, hàng giây trong cuộc sống đời thường, chúng ta vẫn thường đối diện với “lòng ganh tị” và những hậu qủa khôn lường của lòng ganh tị. Cho nên, một trong những phép tu quan trọng của nhà Phật là ‘diệt bỏ lòng ganh tị”, muốn diệt bỏ lòng ganh tị thì phải phát triển “lòng Từ Bi”, muốn phát triển lòng Từ Bi thì phải tu luyện “Trí Minh Triết”.

Tóm lại, muốn không mắc phải những điều sai lầm, tội ác, bất nghiã, bất nhân, gian tà, bá đạo, hại người..., như tên Đào Ngũ trong vụ án Đậu Nga nầy, thì chúng ta phải dẹp bỏ lòng ganh tị, đố kỵ, ganh ghét..., và đồng thời, chúng ta phải phát triển lòng Từ Bi, Bác Ái, thể xác chúng ta cần phải Minh Triết, linh hồn chúng ta cần phải Giác Ngộ. 

Hãy luôn cảnh giác quanh ta, lúc nào ở đâu cũng có những tên ma đạo, ma ác, ma qủi..., những tên sẵn sàng làm hại con người, kể cả những người hiền lương, vô tội, những tên xấu xa như tên Đào Ngũ trong câu chuyện “vụ án Đậu Nga” trên đây! Hãy cảnh giác cao độ là lúc nào, ở đâu cũng có những tên luôn luôn mang lòng thù hận, những kẻ mang tâm nhỏ nhen, đố kỵ, ganh ghét đủ thứ điều, đủ thứ việc: công danh, điạ vị, tiền tài, tên tuổi, tiếng tăm...trong xã hội con người, trong xã hội chúng ta. 

Hãy xa lánh những kẻ tà ác đó, những kẻ tà ác ở ngoài đời, và cả những kẻ tà ác ở trong lòng: những Tà Niệm, những Tà tâm...! Hãy xa lánh những kẻ tà ác dù là không mặt mũi, những kẻ tà ác trong trí não, những kẻ tà ác trong tình cảm, trong tâm tư...của mỗi người. Hãy tìm đến, và hãy kết giao với những người chân chính, những người quân tử, những người đạo đức, tu hành...Hãy tìm đến những người cao cả, những bậc chân chánh vô hình, những Đấng Thiêng Liêng siêu hình trong trời đất, vũ trụ, hãy nghe lời những bậc chân chánh vô hình trong trái tim ta, trong tim của mỗi con người, là “lương tâm”.

THÁI NAM TRÂN

Chuyện tình Lorenzo


Chuyện Tình Người Lính Cứu Hoả Lorenzo

Lorenzo và Peggy gặp nhau vào năm ngoái, khi Lorenzo đến phòng giới thiệu việc làm, Lorenzo là một nhân viên cứu hoả, đứng tuổi, trung niên, còn Peggy là nhân viên văn phòng giới thiệu việc làm, Lorenzo hỏi Peggy: “Tôi muốn tìm một người phụ nữ cao, đen và thẳng như lính cứu hoả để trông coi một cậu con trai”. Lorenzo là một người lính cứu hoả da đen, con trai của Lorenzo cũng da đen, không có mẹ, Lorenzo nghĩ rằng anh ta cần một người phụ nữ da đen để trông coi đứa bé, một nhu cầu rất bình thường, nhưng xét ra thì câu nói của Lorenzo quá thẳng thắn, và nhất là khá khôi hài!

Peggy đã bật cười, cô rất ngạc nhiên và cảm thấy khá thích thú về lời tìm người  của Lorenzo, có thể là vì những điều nầy, mà cũng có thể vì những nguyên nhân thầm kín nào đó, cho nên, thay vì Peggy giới thiệu một người nào đó, thì chính Peggy đã tìm đến nhận việc trông nom đứa con trai da đen của Lorenzo, vì Peggy là người có đầy đủ điều kiện của Lorenzo yêu cầu!

Nhưng thời gian chỉ một tháng sau khi Peggy nhận việc trông nom đứa con trai của Lorenzo, thì Lorenzo nhận được tin buồn sét đánh! : Lorenzo bị bịnh ung thư nặng!. Lorenzo tâm sự: “ Trong suốt 24 năm hành nghề cứu hoả! Tôi chỉ luôn luôn cứu sống sinh mạng người khác, đối diện với nhiều tình huống đe doạ mạng sống của mình, và của cả nạn nhân, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ đến lúc mình phải đối mặt với nỗi sợ hãi lớn nhất trong đời lúc ấy!”

Peggy đã bật khóc khi nghe Lorenzo báo tin! Dù thời điểm ấy cô chưa hề nhận được lời tỏ tình của Lorenzo! Điều nầy cũng khiến cho Lorenzo cũng bật khóc! Và Peggy đã làm điều mà nhiều phụ nữ đã phải rất đắn đo trước khi quyết định: Cô cầm tay Lorenzo và tuyên bố cả hai sẽ cùng vượt qua nỗi lo lắng nầy! Nghiã là cô bằng lòng làm Người yêu, người Tình, người Vợ... của Lorenzo, bất chấp căn bịnh ung thư nguy hiểm của Lorenzo!.

Trong thời gian Lorenzo điều trị, Peggy luôn tạo mọi điều kiện cho Lorenzo thấy thoải mái, và cảm nhận được sự hổ trợ mạnh mẽ của cô bên cạnh anh trong những giờ phut khó khăn. Lorenzo cũng không khác gì Peggy, vì trước mặt Peggy, Lorenzo tâm sự: “Tôi luôn luôn nén đau đớn, nở nụ cười tươi cho Peggy an lòng”. 

Sự hổ trợ của các bạn đồng nghiệp, những người  lính cứu hỏa, cũng là điều rất đáng được đề cập đến trong câu chuyện nầy, vì chính họ cũng tự động quyên góp tiền bạc cho Lorenzo đủ trang trải các chi phí khám bịnh, chi phí cho 2 cuộc giải phẩu và 36 lần xạ trị. Và rồi một điều kỳ diệu đã xảy ra: Bệnh ung thư của Lorenzo biến mất! Và một điều kỳ diệu khác cũng đã xảy ra: Lorenzo và Peggy đã khám phá ra Tình yêu của hai người!

Câu chuyện không quá dông dài, không nhiều khúc khủyu, không lắm cam go...nhưng có thể coi là một câu chuyện hay! một chuyện tình yêu có hậu! Quan trọng nhất là một chuyện tình có thật! Không chỉ hay mà còn là một câu chuyện đẹp! Đẹp nhất là sự chân thật, sự chân thành, tình yêu phát xuất tự con tim, từ sự cảm thông, sự đau khổ, sự sợ hải, sự hy vọng, sự phấn đấu ..., nghiã là một câu chuyện tình yêu tuy rất ngắn, nhưng lại có rất nhiều điều tuyệt vời, đáng cho chúng ta thưởng thức, chiêm nghiệm, học hỏi...

Tình yêu theo quan niệm thông thường phải là “trai tài, gái sắc”, trai như Kim Trọng, gái như Thúy Kiều, nhưng đây là tình yêu nam nữ, nhưng trên những yếu tố khác, có cả yếu tố siêu hình như tâm sự của Peggy, cô nói: “Tôi cảm giác thế nào ấy ngay khi lần đầu tiên tôi gặp anh ấy!” Yêu nhau không vì tài sắc, không vì danh lợi, địa vị, tiền tài..., yêu nhau bất chấp bệnh tật, ốm đau...mới là tình yêu sâu sắc! những thứ tình yêu sâu sắc chúng ta có thể thấy nhiều trong tiểu thuyết, nhưng thực tế mới là điều thực sự đáng trân qúi!

Tình Yêu là một điều đặc biệt của con người, con vật cũng có Tình Yêu, nhưng chỉ có con người mới có những Tình yêu sâu sắc, và điều chúng ta cần nói đến khi kể lại câu chuyện Tình yêu nầy là “những phần thưởng của Tình yêu”, đó là những cái có thực và là những cái vô cùng đáng qúi của Tình yêu, một ân sủng của Thượng Đế dành riêng cho con người. Chính trong những giờ phut, hoàn cảnh đau đớn nhất, khó khăn nhất, cô đơn nhất, sợ hải nhất, đau buồn nhất..., Thượng Đế đã ban cho Lorenzo Tình yêu của Peggy! Và chính Tình yêu của Peggy đã góp phần quan trọng vô cùng trong việc chiến đấu với chứng bệnh ung thư nguy hiểm của Lorenzo!

Khi nói đến Thượng Đế trong câu chuyện Tình Yêu của Lorenzo- Peggy, chúng ta học được bài học Tâm Linh trong đời sống con người, thông thường, ít ai nghĩ đến Thượng Đế, mà chỉ thường là khi người ta đã đến bước đường cùng, những lúc lâm nguy hay những khi cực kỳ nguy khốn, như khi sắp sữa chìm xuống biển chẳng hạn, thì khi đó, người ta mới van xin, khẩn nài, cầu cứu ... Thượng Đế cứu giúp! Thực tế, trong những lúc chúng ta lâm nguy, không cần sự tin tưởng, cũng không cần sự cầu xin của con người, Thượng Đế vẫn thường hiện ra giúp đỡ, có điều là không mấy ai nhìn thấy bóng dáng của Thượng Đế!

Trong câu chuyện Tình yêu Lorenzo-Peggy, Thượng Đế đã kín đáo xuất hiện bằng cái cảm nhận của Peggy “Tôi cảm thấy thế nào ấy ngay khi lần đầu tiên mới gặp gỡ anh ấy!”, Thượng Đế cũng đã âm thầm dẫn dắt Peggy đến với Lorenzo, chỉ một thời gian rất ngắn trước khi Lorenzo khám phá ra căn bịnh ung thư đầy tuyệt vọng của anh, Thượng Đế chỉ dẫn dắt nhưng không xếp đặt, Thượng cố vấn chớ không ra lịnh, Thượng Đế mai mối nhưng không gán ghép, Thượng Đế vẫn còn dành cho con người rất nhiều quyền hạn tự do, tự do suy nghĩ, tự do tình cảm, tự do hành động..., may mắn là Lorenzo đã chọn lựa Peggy, sự chọn lựa may mắn đã mang lại cho Lorenzo rất nhiều thứ tốt lành: Tình yêu, Sức khỏe, Hạnh phúc...

Từ câu chuyện Tình Yêu của Lorenzo, chúng ta có được những kinh nghiệm và những bài học qúi giá, những bài học về hạnh phúc, đau khổ của con người, cả hai thứ hạnh phúc và đau khổ đều là những điều tương đối. Con người thường đau khổ, nhưng ngay trong những lúc đau khổ con người vẫn có thể tìm thấy hạnh phúc, và ngược lại, ngay trong lúc hạnh phúc, chúng ta hãy luôn cảnh giác sự đau khổ luôn luôn chực chờ! Trong lúc đau khổ mà có người giúp đỡ, an ủi như câu chuyện Tình yêu của Lorenzo- Peggy là điều hạnh phúc, may mắn. Tôi xin cầu xin những điều hạnh phúc và may mắn cho tất cả mọi người; tôi cũng xin cầu xin tất cả mọi người luôn luôn được nhiều hạnh phúc và may mắn.

THÁI NAM TRÂN