Monday 19 December 2011

Thơ Từ Kế Tường: Tạ Tình


T Tình

Xin tạ lỗi với người yêu nhỏ bé
Đã bỏ ta ngồi lại với buổi chiều
Ngôi quán lạnh, bông hồng thôi sắc đỏ
Thiếu một người: trống vắng biết bao nhiêu!

Đường em về, cơn mưa mùa vừa tới
Gió mênh mông, vạt tóc ướt ai che?!
Hơi ấm bàn tay, làm sao ta gửi?!
Cả nụ hôn, ngõ vắng lúc ta về?!

Trái tim cô độc, nửa đời còn lại
Vẫn đập trong ta - mỗi nhịp u buồn
Hạnh phúc tưởng gần - cứ thêm xa ngái
Như cánh hoa rơi – thoáng lại mùi hương

Xin tạ lổi - với dòng sông ngày ấy
Thao thức cùng ta - mấy nhánh rong rêu
Nghe sâu thẳm muôn trùng – màu nước chảy
Vàng lạnh trên vai - một áng trăng chiều

Em còn nhớ tiếng cười – vang trong gió
Chút hương đêm rớt xuống - đủ thương thầm
Lá chuyển mùa bay trong sắc thắm
Ta và em ngồi đếm mấy trăm năm!

Xin tạ lỗi với cuộc tình để lại
Người ra đi còn ấm một chỗ ngồi
Ta cô độc suốt cuộc đời vẫn vậy
Nên nhìn ta – thương mãi cánh mây trôi

TỪ KẾ TƯỜNG

No comments:

Post a Comment