Sunday, 18 December 2011

Thơ Ng. Kh. Th. : Mẹ Ơi!


Mẹ Ơi!

Mẹ ơi! Làm sao con quên cho được!
Tình Mẹ thương con cao vút núi cao!
Biết làm sao, và biết nói làm sao,
Cho hết được những công lao của Mẹ!

Mẹ xông xáo với mưa nguồn, chớp bể!
Mẹ gian truân, vất vả khắp mọi nơi!
Mẹ đã hy sinh suốt cả cuộc đời!
Trong nắng lửa, mưa dầu, trong bão táp...

Mẹ chẳng mong con sau nầy báo đáp,
Mẹ chỉ mong che chở được đời con.
Nếu một mai ... đến lúc Mẹ không còn!
Con sẽ ngậm ngùi, tột cùng đau khổ!

Ng. Kh. Th.
( Thơ sưu tầm)

No comments:

Post a Comment