Rồi thì mai em sẽ trở về
Tạm biệt nhé buổi sớm mai Đà Lạt
Và tạm biệt những hàng cây ngơ ngác
Bụi đỏ, sương mù, đồi dốc chao nghiêng...
Những con đường rất đổi ngoan hiền
Chiều rực lên ánh nắng vàng trải lối...
Con dốc dài làm đôi chân mõi
Mây ở đâu về quyện phấn thông bay
Rồi thì mai em tạm biệt nơi đây
Những hoàng hôn thành phố như cổ tích
Ngày tháng qua với dần bao trang lịch
Mà nỗi niềm sao chẳng thể nào vơi...
Dường như Mùa Xuân đã đến nơi rồi
Hoa cúc qùy rực vàng quanh đồi núi
Không gian trẻ như chưa từng có tuổi
Đà Lạt trăm năm đã bừng giấc mộng rồi
Hồ Thuỵ Mỹ Hạnh
No comments:
Post a Comment