Tuesday, 22 November 2011

Thơ: Đi qua và phài đi qua


Thơ:
Đi qua và phi đi qua
Đi qua là phải đi qua, và phải đi qua...
Những ngày thơ dại đong đầy bong tối, đau buồn, xót xa...
Những ngày tuổi trẻ không có niềm tin, hạnh phúc, tương lai...
Những ngày tuổi thơ không có sáo, diều, trời, đất, trăng , sao...

Đi qua là phải đi qua, và phải đi qua...
Những ngày đất nước đói nghèo, thống khổ, non sông điêu tàn...
Những ngày quê hương: khói lửa chiến tranh, giặc cướp, lầm than...
Những ngày làng xóm tan hoang, tơi bời bom đạn...

Đi qua là phải đi qua, và phải đi qua...
Những ngày chiến bại đau buồn, hờn căm, nhục nhã...
Những ngày ngục tù nhục nhã, than thể đói khát, nhọc nhằn...
Những ngày vượt biên, vượt biển, mất mát, khổ đau....

Quên đi là phải quên đi...và phải quên đi
Qúa khứ đau buồn, bóng đêm hờn oán, bóng tối hờn căm ...
Dĩ vãng đau thương, ngày tháng ly hương, xứ lạ, quê người...
Thân phận lưu vong, mặc cảm lưu đày, tự ti tị nạn...

Đi tìm là phải đi tìm và phải đi tìm...
Vùng trời ánh sáng, bình minh, dân chủ, văn minh...
Hy vọng tương lai, hạnh phúc, mơ ước, niềm tin....
Vùng đất nhân đạo, bác ái, tình thương, công lý ...

Cám ơn là phải cám ơn, và phải cám ơn...
Cám ơn Trời Đất cho ta nơi nầy: đất nước bao dung...
Cám ơn Trời Đất cho ta nơi đây: Biển rộng, sông dài...
Cám ơn Thượng Đế cho ta đủ đầy: Dân chủ, tự do, nhân ái....

Thái Nam Trân





No comments:

Post a Comment